Review phim Love, Death & Robots 4 – Khi trí tưởng tượng vượt qua ranh giới hình thức và logic
✨ Sau ba năm vắng bóng, Love, Death & Robots mùa 4 trở lại và tiếp tục thách thức mọi giới hạn kể chuyện. Bộ tuyển tập hoạt hình viễn tưởng của Netflix lần này mang đến 10 câu chuyện mới – kỳ quái, dữ dội, châm biếm và đôi khi cũng đầy nhân văn – như một cú nháy mắt thông minh dành cho những kẻ mê cái đẹp lạ lùng của tương lai.
🎬 Với người yêu điện ảnh, theo dõi các tác phẩm điện ảnh mới nhất đã trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết – thông qua các nền tảng như MoMo, nơi bạn có thể tra cứu lịch chiếu, cập nhật phim hot và đặt vé tại các rạp trong tích tắc.
Vẫn là định dạng cũ, nhưng không hề nhàm chán
Từ lần đầu ra mắt năm 2019, Love, Death & Robots đã định hình một phong cách riêng không thể trộn lẫn: kể chuyện qua hình ảnh động ngắn, cực đoan và đầy thách thức. Mỗi tập chỉ kéo dài vài phút, nhưng lại có sức nặng không khác gì một vũ trụ điện ảnh thu nhỏ.
Mùa thứ tư – gồm 10 tập – một lần nữa chứng minh rằng không cần thế giới quan hoành tráng hay tuyến nhân vật phức tạp để truyền tải thông điệp lớn. Mỗi tập phim là một vết cứa nhỏ: hoặc khiến người ta bật cười, hoặc khiến họ ám ảnh cả ngày, hoặc đơn giản là khiến ta phải pause lại một lúc để nghĩ – “cái mình vừa xem là gì vậy?”
Khi những câu chuyện dị thường trở thành lẽ thường
Tập phim “400 Boys” do Robert Valley (cha đẻ của “Zima Blue”) đạo diễn là một điểm sáng không thể bỏ qua. Phong cách hoạt họa gãy gọn, sắc cạnh đặc trưng của Valley được tái hiện trong một thế giới hậu tận thế, nơi các băng nhóm thanh thiếu niên nổi dậy chống lại… một đàn trẻ sơ sinh khổng lồ. Kỳ quặc? Có. Nhưng cũng táo bạo, độc đáo và thách thức mọi logic truyền thống.
Ở thái cực khác là “Spider Rose”, kể về một người phụ nữ báo thù trong một tiểu hành tinh. Câu chuyện mang màu sắc nữ quyền, mẹ con, sự tái sinh và tự do cá nhân – tất cả được gói trong một bản giao hưởng hình ảnh lạnh lẽo mà cảm xúc lại đầy nhiệt.
“How Zeke Got Religion” đưa người xem trở về Thế chiến II, nơi một đội ném bom Đồng minh đối đầu với tín đồ tà giáo Đức Quốc xã đang tìm cách triệu hồi một thiên thần sa ngã. Vừa kinh dị, vừa cổ điển, vừa có chất Lovecraft đậm đặc – tập phim này mang lại trải nghiệm vừa đáng sợ, vừa giải trí theo đúng nghĩa kinh điển.
Và cả những tập khiến bạn hoang mang vì... không hiểu nổi
Không thể nói mùa 4 hoàn toàn xuất sắc. Giống các mùa trước, sự chênh lệch chất lượng giữa các tập vẫn hiện diện rõ rệt. Một số tập ngắn gọn, chặt chẽ, đầy cảm xúc. Một số khác như “The Screaming of the Tyrannosaur” hay “For He Can Creep” lại thiên về phong cách biểu tượng hoặc trừu tượng, khiến không phải ai cũng thấy dễ tiếp cận.
Tập “For He Can Creep” có phong cách hoạt họa như tranh khắc gỗ thế kỷ 18, kể về một chú mèo chiến đấu với quỷ dữ để cứu linh hồn thi sĩ. Ý tưởng hay, thẩm mỹ độc đáo, nhưng nhịp kể chậm và quá nhiều tầng biểu tượng khiến nhiều khán giả cảm thấy “lạc lõng”.
Những pha "điên ngầm" mang lại sự cân bằng thú vị
Không chỉ có các câu chuyện đen tối hay cảm động, mùa 4 còn lồng ghép vài tập nhẹ nhàng và kỳ lạ đến mức… buồn cười.
Ví dụ như “Smart Appliances, Stupid Owners” – nơi các thiết bị gia dụng thông minh nổi loạn, phàn nàn về việc bị con người “sử dụng ngu xuẩn”. Hay “The Other Large Thing”, khắc họa một chú mèo có ước mơ bá chủ thế giới và bắt tay cùng robot nội trợ – hài hước nhưng ẩn dụ không hề nhẹ.
Điểm đặc biệt nhất có lẽ là “Can’t Stop” – một video ca nhạc hoạt hình đầy màu sắc của Red Hot Chili Peppers do David Fincher đạo diễn. Cắt dựng dồn dập, hình ảnh rối mắt nhưng lôi cuốn – đây là một thử nghiệm thị giác thú vị, dù không phải gu của số đông.
Điểm sáng về kỹ thuật và phong cách
Nếu một điều gì đó khiến tất cả các tập phim này dù chênh lệch chất lượng nhưng vẫn không bao giờ… dở, thì đó là phần hình ảnh và âm thanh. Mỗi tập là một thử nghiệm mỹ học.
- “400 Boys” mang màu sắc truyện tranh Art Deco Mỹ thập niên 80.
- “How Zeke Got Religion” sử dụng hoạt họa 2D đầy ám ảnh, rùng rợn.
- “Golgotha” là tập đầu tiên sử dụng người thật đóng hoàn toàn – với Rhys Darby trong vai linh mục đàm phán với người ngoài hành tinh.
- “For He Can Creep” lại trở về phong cách tranh khắc gỗ cổ điển, được sản xuất bởi Polygon Pictures (Nhật Bản), mang đến không khí gothic Á Đông độc đáo.
Âm thanh trong các tập phim cũng được xử lý theo phong cách điện ảnh – với nhiều lớp âm tầng, tiếng động môi trường và nhạc nền được lựa chọn kỹ càng, giúp tăng trải nghiệm thị giác lẫn cảm xúc cho người xem.
Love, Death & Robots – Không dành cho tất cả, nhưng đáng để ai đó thử
Điều thú vị ở series này là: bạn không cần thích cả mùa, chỉ cần một tập phim làm bạn ám ảnh, và thế là đủ. Một số người sẽ tìm thấy triết lý sống trong Spider Rose, người khác sẽ bật cười vì cái toilet biết nói trong Smart Appliances. Một số khán giả sẽ thấy Can’t Stop là tập kỳ quặc vô nghĩa, nhưng cũng sẽ có người xem nó như một MV nghệ thuật phá cách.
Loạt phim này là minh chứng cho sự tự do trong kể chuyện – không cần tuyến tính, không cần an toàn, không cần phải làm hài lòng ai cả. Nó thách thức khán giả phải chọn lọc, phản biện, thậm chí từ chối. Và chính vì vậy, nó trở thành một trong những sản phẩm giải trí "có bản sắc" nhất mà Netflix từng tạo ra.
Bạn có thể xem Love, Death & Robots trên Netflix. Đừng quên rằng, với MoMo – bạn luôn có thể theo dõi các phim điện ảnh mới nhất đang chiếu tại rạp, chọn suất phù hợp và mua vé chỉ trong vài thao tác đơn giản.