Review phim Nine Puzzles (2025) – Tập 1: Khi ký ức là mảnh ghép máu
Tập mở màn của Nine Puzzles không vội vàng hé lộ mọi thứ. Thay vào đó, nó khiến người xem lạc vào một mê cung tinh thần, nơi mỗi manh mối là một mảnh ghép lạ lùng, và người kể chuyện – I-na – lại là kẻ ta không chắc có thể tin được.
🎬 Thể loại: Trinh thám, tâm lý
🌍 Quốc gia sản xuất: Hàn Quốc
📅 Năm phát hành: 2025
Tội ác bắt đầu từ một mảnh ghép
Cơn mưa, bóng tối, một căn nhà có cửa sau hé mở, vũng máu loang trên sàn, và một mảnh ghép có hình sói đội lốt thỏ – đó là cách Nine Puzzles khai màn. I-na, nữ sinh trung học trở về nhà, bàng hoàng phát hiện người chú – cựu cảnh sát trưởng Dong-hoon – bị sát hại dã man. Nhưng điều kỳ lạ nhất là... cô không nhớ gì cả.
Việc cô không có cảm xúc rõ ràng trước thi thể của người thân, việc không có dấu hiệu đột nhập, và chiếc dùi (awl) dính vân tay cô trong phòng tranh khiến tân binh Han-saem nghi ngờ cô chính là hung thủ. Nhưng điều gì đó vẫn chưa khớp. Một khoảng trống thời gian. Một tuyến đường vòng. Một ký ức bị cắt xén.
Tua nhanh 10 năm: Một I-na mới – một vụ án cũ
Mười năm sau, I-na không còn là nữ sinh lạc lõng nữa. Cô trở thành profiler – chuyên gia phân tích tội phạm, với vẻ lạnh lùng nhưng thấu hiểu con người ở cấp độ đáng ngạc nhiên. Trong khi đó, Han-saem – giờ là một thanh tra “dị biệt” với ngoại hình bất cần – vẫn chưa thôi ám ảnh vụ án cũ. Anh truy tìm từng dấu vết, truy vấn người quen cũ, cả kẻ từng được I-na gọi là “alibi”.
Thú vị là cả hai cùng làm việc trong ngành, trong cùng một không gian, nhưng mãi như hai hành tinh lệch quỹ đạo. Cô trêu chọc. Anh dè chừng. Cả hai không rời mắt khỏi nhau – như hai người cùng biết một bí mật mà chẳng ai dám nói ra.
Những nhân vật kỳ quái, từng ánh nhìn là một mảnh ghép
Nine Puzzles không giấu diếm tham vọng dựng nên một thế giới của sự kỳ dị. Mỗi nhân vật như bước ra từ tiểu thuyết trinh thám hậu hiện đại: từ cậu cảnh sát mới tò mò về vụ án 10 năm, đến vị chỉ huy trưởng nghiêm trang nhưng đầy ẩn ý, hay người bác sĩ tâm lý hiểu I-na hơn cả bản thân cô. Tất cả đều mang chút gì đó không bình thường – và đó là điều khiến ta không thể rời mắt.
I-na, nhân vật trung tâm, là một bất thường đáng yêu. Cô không biết giả vờ, không tuân theo quy chuẩn xã hội, nói những điều “khó nghe” một cách hồn nhiên. Sự lạnh lùng của cô không phải vì vô cảm, mà vì cô không thể – hoặc không muốn – thể hiện giống người khác. Một người phụ nữ vừa có thể búng tay làm tội phạm thú nhận, vừa có thể ngồi bần thần nhớ lại khoảnh khắc máu loang trên sàn nhà.
Những câu hỏi chưa lời đáp
Tại sao I-na không đi đường tắt? Tại sao cô không nhớ gì, nhưng lại tưởng tượng cảnh sát hại chú mình một cách rùng rợn? Tại sao cô sở hữu bộ sưu tập những mảnh ghép ám ảnh như thể chúng là lời thú tội? Và người gửi mảnh ghép thứ hai là ai?
Tập 1 đặt ra những câu hỏi đó, không trả lời – nhưng lại đủ lôi cuốn để khiến người xem tự mình muốn ghép lại toàn bộ bức tranh. Bên cạnh đó là vụ án mới – cậu bé 10 tuổi bị sát hại bởi chính anh trai mình – không chỉ là tình tiết phụ, mà là cách để ta nhìn thấy khả năng và bản chất thật của I-na trong vai trò profiler.
Góc quay – Ký ức – và Bóng tối
Mỗi góc máy trong phim như thể được đặt cẩn thận để không chỉ kể chuyện, mà còn phản ánh nội tâm nhân vật. Khi I-na nằm đúng chỗ người chú bị mất, tưởng tượng mình là hung thủ – camera dừng lại vừa đủ lâu để khơi lên cảm giác rờn rợn: Phải chăng chính cô cũng không biết đâu là thật, đâu là tưởng tượng?
Những chi tiết nhỏ như chiếc đồng hồ cát, mảnh ghép sói thỏ cầm súng, hình ảnh hành lang nhà được quay từ góc thấp… đều như muốn nói: "Đây là câu chuyện của những người không nhớ chính xác chuyện gì đã xảy ra – và bạn cũng không nên tin vào trí nhớ của mình."
Lời kết lửng – như một mảnh ghép chưa tìm được chỗ
Tập 1 khép lại bằng tiếng chuông cửa, một mảnh ghép mới, và một cú gọi trong vô vọng. Nhưng người không nhấc máy là Han-saem – người từng nghi ngờ cô, và giờ có thể là người duy nhất hiểu cô.
Nếu “ghép hình” là hành trình tìm kiếm sự thật, thì Nine Puzzles đang chơi một trò chơi lạ: chúng ta không có ảnh mẫu để so, không biết mảnh nào là thật, mảnh nào là dối trá. Chúng ta chỉ có thể quan sát, và kiên nhẫn. Bởi lẽ, một số bí mật không được phơi bày trong ánh sáng – mà chỉ hiện rõ trong bóng tối.
Đừng quên rằng nền tảng như MoMo có thể giúp bạn tra cứu lịch chiếu và mua vé trong vài bước đơn giản.